Sai
lầm trong Q3 2019:
Tôi
mắc hàng loạt sai lầm ngu xuẩn trong Q3 2019, mà cuối cùng làm tổn hại nặng nề
với vốn đầu tư. Tổng cộng các sai lầm khiến tôi thiệt hại mất 43,2 triệu, tương
đương với 4.94% (!) của vốn đầu tư của tôi chốt vào thời điểm cuối kì ngày
30/9/2019. Cụ thể:
1.
Tôi đã
mua 5,000 cổ phiếu BCM ở đúng đỉnh giá 35.8, và 1000 ở giá 31.8. Cuối cùng bán
2,000 ở giá 29.5, 1,000 ở giá 32.3, 1,000 ở giá 31.8, và 2000 ở giá 30.8. Tính tổng cộng tôi đã thua lỗ mất 27.9 triệu ở
cổ phiếu BCM. Tôi đã đi thăm BCM, và thấy rất thích vì BCM nắm giữ một quỹ đất
công nghiệp khổng lồ trên khắp cả nước, và đối tác VSIP của họ làm ăn rất hiệu
quả. Trong bài viết cuối quý trước, tôi có nhắc đến BCM, và có một số thông tin
tôi hiểu hơn. Điều làm tôi lo ngại là BCM đang rất leveraged, nên nó sẽ phát
hành cổ phiếu thêm cho đối tác chiến lược theo hình thức phát hành riêng lẻ. Trước
đây tôi sợ là đối tác mới sẽ có giá hấp dẫn. Nhưng bây giờ tôi được biệt là giá
bán riêng lẻ sẽ được tình bằng giá trung bình trong 30 ngày trước khi chào bán –
như vậy bớt đi nỗi lo về wealth transfer. Nó cũng sẽ cho nhân viên số lượng cổ
phiếu ESOP. Theo một vài cái scheme để phát hành thêm, tỷ lệ sở hữu của nhà nước
sẽ hạ xuống còn 49%.
Theo cái nhìn của tôi, công ty đã leveraged
rất cao để tạo quỹ đất trong hàng chục năm qua. Những năm tới sẽ là vấn đề của
việc huy động nguồn vốn phát triển dựa trên quỹ đất hiện được ghi nhận trên
balance sheet với giá rẻ ((at historical cost). Lợi nhuận ghi nhận khi phát triển
và bán đất là khoảng 50%, một mức lợi nhuận tuyệt vời. Hãy tưởng tượng bạn mua
miếng đất 1,000 mét vuông với giá 10 triệu một mét, tổng chi phí của bạn là 10
tỷ. Bạn giành 200-300 mét vuông làm đường xá nội bộ trong cái miếng đất 1,000
này, bán được 700 mét đất với giá đâu đấy khoảng 25 triệu một mét. Trừ chi phí
làm đường, bạn lời khoảng 50%. (Cách tính toán sẽ là 25 triệu trừ đi chi phí
làm đường và 10 triệu chi phí mua đất, rồi tổng kết quả con số này chia cho 25
triệu).
Có một vài vấn đề nhỏ: khi phát hành cổ phiếu
mới để có nguồn lực, cổ đông sẽ bị pha loãng.
Có vấn đề lớn hơn: Tôi đã cố gắng mark to
market giá trị quỹ đất mà BCM hiện có, dựa trên những thông tin mà tôi gặp mặt
được ban lãnh đạo của công ty. Nhưng vấn đề là tôi chả biết làm thế nào để
model cái công ty chết tiệt này, vì tôi khá xa lạ với ngành bất động sản.
Vấn đề còn lớn hơn nữa là tôi chỉ định
trading cổ phiếu này trong thời gian rất ngắn. Giá cổ phiếu giảm ngay sau khi
tôi mua, rớt xuống mức thấp nhất 28.0 vào ngày 15/8. Như thế chỉ trong hơn một
tuần, tôi đã thiệt hại mất 39 triệu. Cũng may, sau đó BCM chầm chậm hồi phục
lên cao nhất là 35.8 trong một quá trình làm tôi mệt mỏi hơn là vui sướng, và
tôi đã trở lại hòa vốn.
Một điều tâm lý thú vị đã diễn ra. Trước
khi cổ phiếu hồi phục, tôi đã xác định là cần phải cắt giảm vị thế vì khi này
tôi đã đòn bẩy tới hơn 200%, nhưng đến khi giá quay trở lại tôi lại nghĩ rằng
mình đã có downside là tận hơn 20% (về 28, BCM giảm mất 21.8% so với giá 35.8
mà tôi mua), thì cố gắng lấy chút lãi vậy. Tôi đặt bán 36.5 thay vì mức giá hòa
vốn ở 35.8. Giá BCM không bao giờ lên tới mức đó. Mức hòa vốn 35.8 của tôi cũng
chính là mức cao nhất trong ngày, từ đây nó lại nhanh chóng lặn ngụp về mức thấp
nhất là 29.0 trong ba hôm sau. Khi nó giảm, tôi mới chợt nhớ lại mục đích chính
của mình là cắt giảm tỉ trọng, vì tôi không muốn giữ đòn bẩy quá cao nữa. Tôi
đành chấp nhận cắt lỗ đáng kể, bán dần BCM ở các mức giá như đã nói ở trên.
2.
Tôi đã
mua 5,000 cổ phiếu LHG ở khu vực đỉnh giá 19.2, và cuối cùng bán cắt lỗ ở giá
16.2. Kết quả tôi đã thua lỗ mất 15.4 triệu ở cổ phiếu LHG.
Tôi thích LHG ở chỗ giá nó rẻ, tương đương
với chỉ khoảng 0.8x lần book. Quan trọng hơn, dự án khu công nghiệp của nó ở vị
trí tốt nhất nhì so với các khu công nghiệp hiện đang mở bán hiện nay. Giá bán
đất là khoảng USD120/sqm, hay tương đương với khoảng USD1.2Mn cho một hectare.
Vấn đề của LHG là do đền bù, nó không thể
clear xong chỗ land bank, ít nhất là trong ngắn hạn. Điểm sáng của LHG là nó có
thể bán được 10-20 ha, đủ để tiền trả cổ tức hay làm những việc phát triển lặt
vặt khác. Thứ hai là, vì vấn đề land clearing, nó mới có giá rẻ như thế. Nếu bạn
kì vọng là trong một vài năm nữa LHG sẽ làm xong vấn đề đền bù, thì có thể cổ
phiếu sẽ tăng gấp đôi hoặc hơn (giá bán đất sẽ cao gấp ba lần so với giá trị
trên book), hoàn toàn tưởng thưởng cho thời gian nắm giữ hai hoặc ba năm.
Tuy nhiên, cuộc gặp của tôi với LHG sau đấy
cho thấy ý tưởng hai hay ba năm nữa sẽ hoàn thành việc phát triển là viển vông.
Nó sẽ chả bao giờ đền bù được xong – tất nhiên tôi sẽ tiếp tục giữ kênh liên lạc
với LHG để cập nhật tình hình. Điều đôi chút gỡ gạc là LHG thường bật lại mỗi
khi chạm xuống dưới 16.
Điều buồn phiền ở đây là trong board của
LHG có anh Lê Mạnh Thường, bạn trẻ đã đang toi đặc ở FTM. Tôi không biết sở hữu
của anh Thường trong LHG là bao nhiêu. Ai mà biết anh Thường có phải bán cổ phiếu
ở LHG không (nếu anh ấy có) để đền bù cho các công ty chứng khoán đang dọa kiện
anh ấy ra tòa? Tôi đành chấp nhận cắt lỗ ở mức 16.2, cũng quanh mức thấp nhất của
LHG trong giai đoạn hiện tại.
3.
Mua
DBD: DBD không phải là cổ phiếu tốt. Tôi có theo dõi sơ qua ngành dược nhờ một
vài chuyến đi thăm các công ty dược tổ chức bởi SSI và một vài công ty chứng khoán
khác. Tôi đã đi thăm một số, trong đó có DCL, DHT, TRA, và một vài công ty dược
khác. Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu làm thế nào mà các công ty dược phẩm này có
thể bán được hàng. How do they make their money? Có tới vài chục ông thuốc, sản
xuất các sản phẩm generic giống y như nhau. Có một vài barrier nhỏ trong ngành
dược, ở đây nói đến kênh bán hàng qua bệnh viện (ETC). Kênh này phân biệt đối xử
các nhà sản xuất qua quy trình sản xuất của họ, hiện theo các tiêu chuẩn khác
nhau từ không có quy chuẩn gì hết như thời ngày xưa, đến GMP WHO, PIGS, GMP-EU.
Hiện tại một vài khác biệt nho nhỏ đến từ sản xuất, trong đó thằng lởm không
theo tiêu chuẩn gì thì chắc không sản xuất gì được, thằng đỡ tệ hơn tí thì nâng
quy trình lên GMP-WHO, và một vài thằng nâng lên được GMP-EU.
Tuy nhiên, những khác biệt về mặt sản xuất
này là rất nhỏ nếu bạn không nắm giữ được IP. Khi bạn sản xuất ra generic
drugs, ngay lập tức một nhà sản xuất hàng xóm sẽ có thể đầu tư tiền và nâng cấp
nhà máy để lên tiêu chuẩn cao hơn. Khi bạn phải cạnh tranh với ba chục đối thủ
bán sản phẩm giống y hệt, làm thế nào để bạn vượt lên? Impossible. Một cách trớ
trêu là bạn phải đầu tư vào quy trình sản xuất để vượt lên. Ví dụ 30 ông sản xuất
dược WHO sẽ nổi lên cuối cùng còn 10 ông EU. Sau đó thì sao? Điều mấu chốt là các
nhà máy này phải consolidated lại với nhau, cắt giảm đầu tư và đóng cửa bớt để
giảm excessive capacity, nhưng ở Việt Nam có lẽ chúng ta không có được điều đó.
DBD trade ở đâu đấy hơn 20x lần earning, đã
thế tăng trưởng doanh thu và lợi nhuận của nó trong hai năm gần nhất lại còn lởm
khởm – hình như âm nữa. Vậy mà tôi phải mua nó ở giá trung bình khoảng 53.9. Tất
cả là vì tôi muốn gỡ chỗ thua lỗ ở BCM và LHG. Khi bạn có một sai lầm, bạn sẽ mắc
những sai lầm kế tiếp vì tâm lý của bạn. Do đó, điều tốt nhất là đừng có mắc phải
sai lầm nào ngay từ đầu. DBD là một sai lầm, nhưng may là nó không dẫn đến hậu quả
về mặt tài chính. Giá tăng lên nhờ tin đồn rằng SK có hứng thú với công ty này,
và muốn đàm phán mua công ty với một mức giá rất cao. Do đó, giá cổ phiếu, sau
khi rớt xuống khoảng 52-53 sau khi tôi mua (thật buồn phiền), nó tăng trở lại lên
mức cao là khoảng 58. Tôi đã có lời khoảng 10 triệu đồng với số lượng 3k cổ phiếu
nắm giữ.
Đây không phải là một cổ phiếu mà tôi có ý định
nghiêm túc, tôi chỉ định đánh bạc với chúng. Tôi định bán trong những ngày tới,
khi giá cổ phiếu tới một mức tôi coi là thỏa mãn (hoặc chính xác hơn, là xoa dịu
bớt nỗi đau sau khi thua lỗ nặng ở BCM và LHG.)
Hệ
quả:
Tôi
đã mất 4.9% của vốn đầu tư khi mua BCM và LHG. Tệ hơn nữa, nếu không dồn tiền
vào mua hai cổ phiếu chế tiệt này, tôi đã có thể mua được PVD quanh giá 17, khi
có thông tin về PVD trúng thầu giàn TAD (aka giàn số 5). Như thế, thay vì mất
4.9%, tôi đã có thể kiếm lời được 2-3%. Tổng cộng với chi phí cơ hội, tôi đã mất
khoảng 7-8% cho sự ngu xuẩn của bản thân mình.
Bài
học:
Tôi
hoàn toàn bị sai khiến bởi vấn đề mang tính speculative trong ngắn hạn để mua
các cổ phiếu đã tăng giá quá nóng là bất động sản Khu công nghiệp (BCM và LHG).
Tôi bị chi phối bởi lòng tham về con song bất động sản công nghiệp quá mạnh, và
vớt vát ăn theo. Lẽ ra, tôi hoàn toàn có thể nhận ra vấn đề từ trước khi nhóm bất
động sản công nghiệp này tăng giá (tôi đã nhìn thử con NTC từ 2017, nhưng đã bỏ
qua nó). Get ‘em before they get hot. Tôi đã làm được điều này với FPT và MWG.
Nhưng tôi lại tham lam để gia nhập vào một con song vốn dĩ đã diễn ra quá lâu –
tôi là một greater (or slower) fool khi mua một cổ phiếu vốn dĩ đã không còn nhiều
value và/hoặc margin of safety nữa.
Hoạt
động đầu tư khác:
Trong
Q3 2019, tôi đã mua mạnh MWG và đã giữ 4,560 cổ phiếu của công ty này với mức
giá trung bình là 106.8 và cuối quý. Vào ngày 1 và 2 của tháng 7/2019 , những ngày
đầu tiên của Q3, tôi bắt đầu mua MWG ở giá 94.7 và quanh đó. Tôi đã mua 4,840 cổ
phiếu MWG với mức giá trung bình quanh 93.8. Nhờ hoạt động mua mạnh này tôi đã leverage
lên 160%, cho đến khi tôi chột dạ vì các biến chuyển trong trade war giữa Mỹ và
Trung Quốc khiến tôi lại cắt bớt vị thế. Sau đó, tôi lại mua lại MWG ở mức giá
cao hơn, vì thấy rằng giá cổ phiếu vẫn còn tốt – do đó đã bỏ lỡ một phần đáng kể
mức giá tăng. (Nếu tôi cứ tiếp tục nắm giữ vị thế 160% đòn bẩy với FPT và MWG, có
lẽ hoạt động của tôi đã tốt hơn nhiều.)
Ngoài
ra, tôi còn mua PVD sau khi có thông tin giàn TAD (aka giàn 5) của họ trúng thầu
tại Brunei. Đây là một nỗi ấm ách dai dẳng của PVD, vì dự án bị treo niêu dẫn đến
căng thẳng về dòng tiền, buộc PVD phải đàm phán với các chủ nợ để giãn nợ. Nó đã
suy nghĩ đến đường cùng phải hoán cái thành một giàn sản xuất (well-head
production platform) cho mỏ Đại Hùng, một triển vọng tệ hơn nhiều so với việc
trúng thầu cho Shell. Tôi mua 4,770 cổ phiếu PVD với giá trung bình 17.35. Again,
sai lầm chết tiệt tại BCM và LHG đã khiến tôi không còn tiền để bắt cơ hội trên
PVD, nên đành phải vét hết chỗ margin để mua cố được 4,770 cổ phiếu. Nếu không,
tôi đã dễ dàng giữ 20-30k PVD. (Tuy nhiên, tô có nhờ mua 20k PVD ở mức giá cao
hơn nhiều. Khoản này sẽ dẫn đến một khoản lỗ vừa phải nếu tôi đóng nó ở Q4 2019
– nhưng tạm coi nó là một off-balance sheet vào cuối Q3 2019. Việc này là không
thể chấp nhận được với một fund management professional quản lý tiền cho người
ngoài – OPM, nhưng ở đây tôi là cổ đông duy nhất của quỹ và cũng là người quản
lý, nên chả vấn đề gì.)
Vào cuối Q3 2019, tôi giữ mức đòn bẩy 198.3% (tính cả vị thế nắm giữ 20k PVD). Đây là mức rất rủi ro. Tỷ trọng chính trong danh mục của tôi là 8,281 cổ phiếu FPT và 4,560 cổ phiếu MWG, tương đương với khoảng 122% vốn đầu tư của tôi.
Hoạt
động của vốn đầu tư:
Mặc
dù sai lầm tại BCM và LHG, cộng với cả chi phí cơ hội, tôi đã tổn thất mất khoảng
7-8% trong Q3 2019, tôi vẫn có hoạt động khá ổn nhờ mức tăng không ngừng của hai
chủ lực FPT và MWG. Hoạt động của Vốn đầu tư (sau khi điều chỉnh số tiền nộp thêm)
như sau:
7/2019:
+ 7.45% (vs Index + 4.91%)
8/2019:
+ 10.27% (vs Index - 1.26%)
9/2019:
+ 7.10% (vs Index + 1.27%)
Ytd tôi đã tăng 53.6%, so với ytd return của VN-Index là 11.1%. Nhờ
đó, mức vốn đầu tư đã tăng lên 188.09 điểm so với mức khởi điểm 100 vào tháng
9/2017. Như vậy, sau gần 2 năm, tôi đã có lợi nhuận khoảng 88% trên vốn đầu tư,
không quá tệ, nhỉ?
Trong
kì, tôi đã nộp thêm 35 triệu vào tháng 7, và 52 triệu vào tháng 9/2019. Vốn đầu
tư của tôi đã tăng lên mức 862.2 triệu vào cuối Q3 2019 so với mức 605.9 triệu
vào cuối Q2 2019.
Nhận
định tình hình:
Tôi
đã cố gắng cắt giảm leverage trong Q3 2019 vì mức nắm giữ khoảng 200% là mức độc
hại. Tôi đã cố gắng làm thế khi nắm giữ BCM và LHG, nhưng khi giá BCM hồi phục
về giá tôi mua cho tôi một cơ hội thì tôi lại không chớp lấy – thật ngu xuẩn.
May mắn là thị trường Việt Nam, và thị trường Mỹ đang dao động ổn định trong một kênh giá hẹp khiến tôi chưa bị tổn hại. Tôi luôn luôn nghĩ thị trường ngu xuẩn vì đã không price in những gì đang thực sự diễn ra: kinh tế đang tăng trưởng chậm lại, shipping (Cass index – một leading indicator) cho thấy nền kinh tế có thể xấu đi trong vài quý tới. Thay vào đó, mỗi khi có một mouth job về thương mại, thị trường lại hồi phục. Do đó, US equities gần sát với mức đỉnh cao. Tôi cho rằng nó sẽ phải tỉnh ngộ và price in đầy đủ khả năng suy thoái. Điều oái ăm sau khi yield curve converted hồi tháng 3, đến tháng 9 bạn có một thị trường cổ phiếu gần với mức kỉ lục – this time is different chăng? Đây là một ví dụ lịch sử về this time is (NOT) different. Chúng ta thấy có những điểm đổ vỡ đầu tiên. Thứ nhất, chúng ta thấy Manufacturing PMI rớt sâu xuống dưới mức ranh giới 50 điểm giữa mở rộng và thu hẹp, chỉ còn 47.1 điểm. Chúng ta thấy thị trường shipping (freight) đã yếu đi. Chúng ta thấy IPO market bubble đã burst. Chỉ còn động lực duy nhất cho cỗ máy kinh tế Mỹ là tiêu dùng – câu hỏi là bao giờ nó sẽ suy yếu nốt. Khi có data chắc chắn đầu tiên về việc tiêu dùng consumer cũng rơi vào tình trạng thu hẹp, tôi không ngạc nhiên nếu thị trường sẽ giảm 500-1000 điểm trong một phiên.
Giữ
mức leverage 200% trong môi trường như vậy là tự sát. Tôi cố gắng nhảy khi nhạc
vẫn còn chơi – nhưng tôi sẽ nhanh chóng thoát ra. Hi vọng tôi sẽ không phải là
thằng ngu nhất, hoặc thằng ngu chậm nhất. Thằng ngu nhất là US equities.
Ở
Việt Nam, chúng ta thấy PMI đã cận kề mức 50 điểm, cho thấy đất nước này đang ở
biên giới mong manh giữa tăng trưởng và co hẹp.
Câu trả lời mà tôi quan tâm là tôi sẽ giữ tỷ trọng cổ phiếu bao nhiêu khi nền kinh tế thực sự suy thoái (not VN, về mặt kĩ thuật thì Việt Nam chưa từng suy thoái trong vòng 3 thập kỉ sau khi mở cửa. Nhưng mức tăng trưởng 4% thời kì 2011-2013 đã đủ làm nhiều nhà đầu toi nhảy lầu hoặc bỏ đi biệt xứ trốn nợ.) Tôi nghĩ là tôi vẫn giữ FPT và MWG – hai cổ phiếu có chất lượng cao và nhất là sẽ có các ETF đầu tư vào nhóm này trong đầu năm 2020 đẩy valuation của nó về mức thực tế hơn. Tạm thời, tôi cho rằng mức khoảng 70-80% tỷ trọng invested, và 20% tiền mặt là hợp lý, trong hoàn cảnh kinh tế chưa hoàn toàn vào trạng thái thu hẹp, đặc biệt là xét trong bối cảnh tôi có thể tiếp tục nộp tiền mặt. Nhưng tôi cho rằng có thể tôi sẽ điều chỉnh mức này. Ít ra thì tôi chưa từng có kinh nghiệm thực tế đầu tư trong môi trường suy thoái – tôi traded trong giai đoạn 2011-2013 chứ không phải là invested. Tôi cho rằng việc giữ 100% cổ phiếu trong biên độ thời gian 6-12 tháng tới sẽ có mức độ rủi ro tương đương như trước đây giữ mức leverage 160%-200%.
Tôi
đã từng nghĩ về việc chờ báo cáo Q3 để có các hoạt động cắt giảm tỷ trọng, nhưng
tôi có thể phải hành động sớm hơn.
Others:
Performance
structure của fund that I work for:
15%
bonus over 5% hurdle.